Cô bé Thoải Cung rất xinh đẹp, tài giỏi, có thể hô mưa gọi gió…Cô ngự dưới tòa Thoải Cung, chỉ tráng bóng chứ ko mở khăn, đứng hàng 12 trong các cô.

Bản văn chầu cô bé Thoải Cung:

Non xanh nước biếc một mầu
Chiêu chuyền khắp hết long lâu thoải tề
Mênh mông một giải giang khê
Trung linh giục tú bốn bề thấp cao
Đoan hùng nước chẩy thác gieo
Lô xô đá mọc thấp cao mấy từng
Đồn vui náo nức tưng bừng
Cam Giang cảnh ấy xem bằng động tiên
Lầu chuông gác tróng đôi bên
Trông ra lại thấy có người kinh đô
Khen ai khéo họa nghiã đồ
Với sông nhị thủy trên Chùa Bát Tiên
Thuyền bè suôi ngược các miền
Giữa dòng bích thủy lên trên có lầu
Chúa tiên giá ngự long lâu
Trung linh giục tú phép màu nguy nga
Cô Bé Thoải theo hầu hạ
Gương soi phấn điểm nết na ra vào
Gót sen đủng đỉnh thấp cao
Khi ra Bạch Hạc lúc vào Hàn Sơn
Cô Bé so bề tài sắc ai hơn
Quyền Cô cai quản giang sơn thoải tề
Cô Bé Chèo Thuyền
Lênh đênh một chiếc thuyền rồng
Êm trời Cô bẻ lái
Lúc sóng to Cô cầm chèo
Lên tiếng hò khoan
Một mình Cô
Mộ chiếc thuyền rồng
Cô chèo đi các động
Qua con sông Lục Đầu
Ấy đền thờ Cô
Thờ Tứ Vị Vua Bà
Cô rừng chèo ở đấy
Xướng ca vài ngày
Chèo các mọi nơi
Cô chèo ra bến
Tới bến Ninh Giang
Đò dọc đò ngang
Đò chèo cho tróng
Tới bến Phủ Giầy
Mùng ba Tháng ba
Cô đi trẩy hội
Chèo các mọi nơi
Chèo lên trên bờ
Lệnh Cô Bé truyền
Nam bắc dông tây
Bóng thoi giáng thuyền
Gập ghềnh chèo trơi
Cô quẩy lẵng hoa
Hái bông hoa mới
Gập ghềnh Cô chèo trơi
Cô về ngàn
Cô về dạo đền đây
Một chiếc thuyền rồng
Cô lại tới bến
Tới bến Cô ơi
Xin Cô gác mái
Gác mái Cô chèo bơi Cô lên đền.

Rate this post